Khi thời kì hiện đại xuất hiện thì cũng là lúc con người chúng ta quên đi những dòng máu tổ quốc, những hiến dâng cho đất nước. Không một ai còn nhớ đến những ngày tháng gian nan mà mình phải vượt qua từ thời chiến tranh nữa, họ đã quên đi tất cả chỉ vì vàng bạc châu báu. Họ đã quên đi những người anh hùng đã hiến tủy lấy thân mình che chở cho đất nước, nếu không có những người anh hùng gan dạ ấy thì chúng ta cũng không được như ngày hôm nay. Những thành tích ấy đáng được ghi nhớ trong mỗi con người chúng ta nhưng không, thay vì ghi nhớ đến những công lao to lớn của các anh hùng liệt sĩ thì chúng ta lại phá hoại nó để rồi ngày càng trở nên lớn hơn. Cũng vì chúng ta thiếu suy nghĩ cho đất nước, không biết ơn đến những người anh dũng gan lì xông lên chiến đấu vì tổ quốc nên càng ngày càng nhiều người bỏ lại những kí ức đầy cản trở và rồi quên đi những chuyện mình đã trải qua trên con đường bước đến thời kì hiện đại để được sống bình an vô sự như bây giờ những gì chúng ta đang được tận hưởng lấy cũng là nhờ công sức đổ sông đổ bể của những người hùng thầm lặng đi cứu nước. Ôi! Những bông hoa bây giờ đã héo tàn đi, chẳng còn tươi đẹp nữa, nó đã chết lặng trong sự quên lãng của mọi người.