Như một đóa hoa xinh đẹp nổi bật trong khu vườn nghệ thuật của đại thi hào Tagore, bài thơ số 6 tập " Lời dâng " đã khiến người đọc mang nhiều cung bậc cảm xúc, chiều sâu tình cảm về tình yêu, sự hi sinh, hiến dâng của tình yêu và cuộc sống. Trong đoạn thơ, đóa hoa không chỉ tượng trưng cái đẹp mà còn ý chỉ người con gái với tuổi trẻ đang yêu, khao khát vào một tình yêu mãnh liệt. Từng câu thơ ẩn chứa tâm tư, tình cảm của mình muốn gửi đến người bên kia với nỗi lo sợ về thời gian “ hoa sẽ rũ cánh và rơi vào cát bụi “ . Như lời nhắn đến chàng trai khi thời gian còn đó, hãy hiến dâng, hết mình đừng chần chừ thêm. Dù cho hiện tại “ sắc chẳng thắm tươi, hương không ngào ngạt “ thì ta vẫn đang có trọn vẹn một trái tim, một tuổi trẻ tràn đầy sức sống để theo đuổi những hoài bão trong ta. Cũng như Tagore, dù cho Ấn Độ là đất nước nhiều định kiến, nhưng với ông, người phụ nữ là “ thiên đường của các giác quan với vẻ đẹp tự nhiên được trời đất tô thắm “. Với quan điểm kiên định của mình ông đã thể hiện rõ ràng trong từng câu, từng chữ, từng tác phẩm của mình, để hôm nay chúng ta biết đến Tagore là một nhà thơ lớn, một nghệ sĩ thiên tài, một triết gia lỗi lạc. Để từ đây ta thấy được bản thân mình đang trẻ, còn thời gian, còn nhiệt huyết nên đừng ngại thử thách, dâng hiến cho đời.