Câu chuyện về Chủ tịch Hồ Chí Minh là một minh chứng rõ nét về tầm quan trọng của thời gian và trách nhiệm. Bác không chỉ coi trọng thời gian của bản thân mà còn tôn trọng thời gian của người khác. Bác luôn đúng giờ, thậm chí trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt, Bác vẫn kiên trì đến nơi, không muốn làm mọi người phải chờ đợi.

 

    Trong lời nói chuyện tại lễ tốt nghiệp, Bác thẳng thắn góp ý về việc đến muộn, khẳng định: "Thời gian quý báu lắm". Bác không chỉ nói mà còn làm gương. Khi một đồng chí cấp tướng đến muộn vì mưa to, Bác không trách móc mà nhẹ nhàng nhắc nhở: "Chú làm tướng mà chậm đi mất 15 phút thì bộ đội của chú sẽ hiệp đồng sai đi bao nhiêu?". Bác chỉ ra rằng sự chậm trễ không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn ảnh hưởng đến công việc chung.

 

    Trong một lần khác, Bác phải đợi một đồng chí cán bộ đến để bắt đầu cuộc họp. Bác không chỉ nhắc nhở về sự chậm trễ mà còn nhấn mạnh: "10 phút của chú phải nhân với 500 người đợi ở đây". Bác muốn đồng chí cán bộ hiểu rằng sự chậm trễ của một người có thể ảnh hưởng đến rất nhiều người khác.

 

    Năm 1953, Bác quyết định đến thăm lớp chỉnh huấn của anh chị em trí thức. Dù trời mưa to, đường sá khó khăn, Bác vẫn kiên trì đến nơi. Bác không muốn làm mọi người phải chờ đợi, Bác muốn thể hiện sự tôn trọng và quan tâm đến họ.

 

    Câu chuyện về Chủ tịch Hồ Chí Minh là bài học quý báu về thời gian và trách nhiệm. Chúng ta cần học tập và noi theo tấm gương sáng của Bác để trở thành những người có ích cho xã hội. Hãy biết quý trọng thời gian, sử dụng thời gian một cách hiệu quả, không lãng phí. Hãy luôn nêu cao tinh thần trách nhiệm, sự nghiêm túc trong công việc, đặt lợi ích của tập thể lên trên lợi ích cá nhân. Bởi lẽ, thời gian là vàng bạc, mỗi giây phút đều quý giá.