LÊ THANH TUYỂN

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của LÊ THANH TUYỂN
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong kho tàng văn học Việt Nam, "Vợ nhặt" của nhà văn Kim Lân là một trong những tác phẩm để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất. Không chỉ bởi cốt truyện độc đáo, giàu kịch tính, mà còn bởi giá trị nhân đạo sâu sắc và nghệ thuật xây dựng nhân vật tài tình.

Truyện ngắn "Vợ nhặt" lấy bối cảnh nạn đói năm 1945, một giai đoạn lịch sử đầy đau thương của dân tộc. Giữa cái đói quay quắt, cái chết cận kề, Tràng, một người đàn ông nghèo khổ, xấu xí, đã "nhặt" được vợ. Câu chuyện tưởng chừng như phi lý ấy lại chứa đựng một thông điệp nhân văn sâu sắc: ngay cả trong hoàn cảnh khốn cùng nhất, con người vẫn khát khao hạnh phúc, vẫn giữ vững niềm tin vào cuộc sống.

Kim Lân đã xây dựng thành công hình tượng nhân vật Tràng, một người đàn ông nghèo khổ, thô kệch, nhưng lại có một trái tim ấm áp, giàu lòng trắc ẩn. Tràng "nhặt" vợ không phải vì dục vọng tầm thường, mà vì anh thương cảm cho số phận của người đàn bà khốn khổ. Hành động ấy của Tràng là một biểu hiện của tình người cao đẹp, là sự khẳng định sức mạnh của tình yêu thương trong hoàn cảnh nghiệt ngã.

Bên cạnh Tràng, nhân vật người vợ nhặt cũng để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Từ một người đàn bà đói khổ, liều lĩnh, chị đã thay đổi hoàn toàn khi trở thành vợ của Tràng. Chị biết vun vén cho gia đình, biết quan tâm đến người khác, biết tìm kiếm niềm vui trong cuộc sống. Sự thay đổi ấy của người vợ nhặt là một minh chứng cho sức mạnh của tình yêu và lòng tốt.

Không chỉ có vậy, nhân vật bà cụ Tứ, mẹ của Tràng, cũng là một điểm sáng trong tác phẩm. Dù nghèo khổ, bà vẫn giữ được sự lạc quan, yêu đời. Bà chấp nhận người vợ nhặt của con trai, thậm chí còn động viên, an ủi con dâu. Bà cụ Tứ là biểu tượng của lòng nhân hậu, bao dung, là niềm tin vào tương lai tươi sáng.

Với ngòi bút hiện thực sắc sảo, Kim Lân đã tái hiện chân thực bức tranh làng quê Việt Nam trong nạn đói năm 1945. Những hình ảnh như "xác người chết như ngả rạ", "không khí vẩn lên mùi ẩm thối của rác rưởi và mùi gây của xác người" đã khắc họa rõ nét sự khốc liệt của nạn đói. Tuy nhiên, giữa cái nền tối tăm ấy, tình người vẫn tỏa sáng, niềm tin vào cuộc sống vẫn được giữ vững.

"Vợ nhặt" không chỉ là một câu chuyện về nạn đói, mà còn là một bài ca về tình người, về khát vọng hạnh phúc, về sức mạnh của niềm tin. Tác phẩm đã để lại trong tôi nhiều suy ngẫm về giá trị của cuộc sống, về tình yêu thương giữa con người với con người.

Bài thơ "Đàn ghi-ta của Lorca" của Thanh Thảo để lại trong em nhiều cảm xúc sâu sắc và ấn tượng khó phai. Bài thơ như một khúc ca bi tráng, vừa thể hiện sự tiếc thương vô hạn trước cái chết oan khuất của Lorca, vừa ngợi ca tài năng và tinh thần bất khuất của người nghệ sĩ. Những hình ảnh thơ độc đáo, đầy tính tượng trưng như "tiếng ghi-ta bọt nước", "áo choàng bê bết đỏ", "tiếng đàn như cỏ mọc hoang"... đã khắc họa rõ nét bi kịch của Lorca và sự tàn bạo của chế độ độc tài. Âm hưởng "li-la li-la li-la" vang vọng suốt bài thơ như tiếng đàn ghi-ta ai oán, day dứt, tạo nên một không gian nghệ thuật vừa bi tráng, vừa trữ tình. Bài thơ không chỉ là tiếng khóc thương cho Lorca, mà còn là lời khẳng định sức sống bất diệt của nghệ thuật và tinh thần tự do.

Bài thơ "Đàn ghi-ta của Lorca" của Thanh Thảo để lại trong em nhiều cảm xúc sâu sắc và ấn tượng khó phai. Bài thơ như một khúc ca bi tráng, vừa thể hiện sự tiếc thương vô hạn trước cái chết oan khuất của Lorca, vừa ngợi ca tài năng và tinh thần bất khuất của người nghệ sĩ. Những hình ảnh thơ độc đáo, đầy tính tượng trưng như "tiếng ghi-ta bọt nước", "áo choàng bê bết đỏ", "tiếng đàn như cỏ mọc hoang"... đã khắc họa rõ nét bi kịch của Lorca và sự tàn bạo của chế độ độc tài. Âm hưởng "li-la li-la li-la" vang vọng suốt bài thơ như tiếng đàn ghi-ta ai oán, day dứt, tạo nên một không gian nghệ thuật vừa bi tráng, vừa trữ tình. Bài thơ không chỉ là tiếng khóc thương cho Lorca, mà còn là lời khẳng định sức sống bất diệt của nghệ thuật và tinh thần tự do.

Trong đoạn thơ trên, hiện tượng phá vỡ ngôn ngữ thông thường được sử dụng để tạo ra một hình ảnh mạnh mẽ và đầy ẩn ý. Dưới đây là phân tích về tác dụng của việc này:

1.Tạo ra hình ảnh độc đáo và mạnh mẽ: Việc sử dụng ngôn ngữ không thông thường như "tiếng ghi-ta tròn bọt nước vỡ tan" và "tiếng ghi-ta ròng ròng/ máu chảy" tạo ra một hình ảnh độc đáo và mạnh mẽ trong tâm trí của người đọc. Thay vì sử dụng những từ ngữ thông thường để miêu tả âm thanh của guitar, nhà thơ đã chọn những từ ngữ không thông thường để tạo ra một cảm giác mới lạ và ấn tượng hơn.

2.Kích thích trí tưởng tượng và sự tò mò: Sử dụng ngôn ngữ phá vỡ thông thường kích thích trí tưởng tượng của người đọc và khiến họ muốn khám phá và hiểu rõ hơn về hình ảnh và ý nghĩa của từng từ. Cụ thể, hình ảnh của "tiếng ghi-ta tròn bọt nước vỡ tan" và "tiếng ghi-ta ròng ròng/ máu chảy" mở ra một không gian rộng lớn cho trí tưởng tượng của người đọc, khiến họ tò mò về ý nghĩa sâu xa của những từ ngữ này.

3.Tạo ra sự độc đáo và phong phú trong ngôn ngữ: Việc sử dụng ngôn ngữ phá vỡ thông thường làm cho đoạn thơ trở nên độc đáo và phong phú hơn. Thay vì sử dụng cách diễn đạt truyền thống, nhà thơ đã chọn những từ ngữ mới mẻ và không đồng nhất để tạo ra một trải nghiệm ngôn ngữ độc đáo và mới lạ cho người đọc.

Tóm lại, việc phá vỡ ngôn ngữ thông thường trong đoạn thơ trên đã tạo ra một hình ảnh mạnh mẽ và đầy ẩn ý, kích thích trí tưởng tượng và sự tò mò của người đọc, đồng thời tạo ra sự độc đáo và phong phú trong ngôn ngữ của tác phẩm.

Câu thơ "không ai chôn cất tiếng đàn/ tiếng đàn như cỏ mọc hoang" gợi cho em một loạt liên tưởng và cảm nhận vềsự phô diễn sự phôi pha của thời gian và sự lãng quên, cũng như về sự tự do và tự nhiên của âm nhạc.