Phạm Thị Nhài

Giới thiệu về bản thân

Tương lai sau này quyết định vào bạn
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Phân tích nhân vật Thạnh trong truyện "Chiếc lá cuối cùng"

O. Henry là nhà văn Mỹ nổi tiếng với lối viết ngắn gọn, xúc tích nhưng chứa đựng nhiều giá trị nhân văn sâu sắc. Truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của ông không chỉ kể về nghệ thuật và cộng đồng nghệ sĩ nghèo mà còn là bài ca cảm động về lòng vĩ tha và tình người. Nhân vật để lại dấu ấn sâu sắc nhất trong truyện chính là cụ già Thạnh - một nghệ sĩ nghèo nhưng giàu tình thương.

Cụ Thạnh là một hình ảnh nghệ thuật sâu sắc về một nghệ sĩ giàu lòng nhân ái. Cụ sống trong một căn phòng nghèo khó và dành trọn cả cuộc đời cho nghệ thuật, nhưng nghệ thuật đã chắp nhận bỏ rọi cụ. Dù bản thân có nhiều thất bại, nhưng khi chứng kiến Johnsy - cô gái nghệ sĩ trẻ - mất đi động lực sống chỉ vì một chiếc lá rơi, cụ đã quyết định vẽ nên chiếc lá cuối cùng để mang lại hy vọng cho cô. Chiếc lá mà cụ vẽ lên không chỉ là tác phẩm nghệ thuật để đời mà còn là tổng hòa của tình yêu thương và đức hi sinh.

Hành động vẽ chiếc lá trong mùa gió tuyết của cụ Thạnh không chỉ là sự sáng tạo nghệ thuật mà còn là một biểu tượng cao đẹp của tình người. Cụ biết rằng bản thân mình đang yếu đi, nhưng vẫn quyết tâm làm một việc cuối cùng để cứu Johnsy. Sự ra đi của cụ không vô nghĩa, bởi nó đã gieo mầm hy vọng và sự sống cho người khác.

Tóm lại, nhân vật cụ Thạnh trong "Chiếc lá cuối cùng" là biểu tượng của sự vĩ tha, lòng nhân ái và tình yêu nghệ thuật chân chính. Nhờ có cụ, Johnsy đã tìm lại động lực sống và câu chuyện của O. Henry cũng trở nên sâu sắc, để lại nhiều suy ngẫm cho người đọc về giá trị của tình người trong cuộc sống.

`3+3 = 6`

`=> 🍎🍎🍎+🍎🍎🍎 =🍎🍎🍎🍎🍎🍎`



Tôi kế hoạch này từ lâu, nhưng chưa có cơ hội thực hiện.

Câu chuyện "Người ăn xin" tuy ngắn gọn nhưng để lại trong em nhiều cảm xúc và bài học quý giá. Điều đáng quý trong câu chuyện không phải là giá trị vật chất, mà chính là tấm lòng và sự đồng cảm giữa con người với nhau.

Nhân vật "tôi" trong câu chuyện không có gì để cho người ăn xin, nhưng cử chỉ nắm lấy bàn tay run rẩy của ông cụ đã sưởi ấm trái tim của cả hai. Điều đó cho thấy đôi khi, một hành động nhỏ bé cũng đủ để mang lại sự an ủi và động viên to lớn. Nụ cười cảm ơn của người ăn xin như một lời nhắc nhở rằng, điều quan trọng nhất không nằm ở việc cho bao nhiêu, mà là cách ta cho đi với tình yêu thương và sự chân thành.

Qua câu chuyện, em nhận ra rằng lòng tốt không cần phải đo lường bằng vật chất. Chỉ cần một cái nắm tay, một ánh mắt cảm thông hay một lời động viên đúng lúc cũng đủ để sưởi ấm tâm hồn người khác. Bài học từ câu chuyện là sự chia sẻ, yêu thương và đồng cảm chính là những món quà vô giá trong cuộc sống.

`9+1 = 10`

`3+6=9`

`4+5=9`

`2+5=7`

`9+0=9`