

Tạ Đắc Vinh
Giới thiệu về bản thân



































Nhà máy đã bán được số xe ô tô đồ chơi là:
10 600 + 9 500 = 20 100 (xe ô tô đồ chơi)
Nhà máy còn lại số xe ô tô đồ chơi là:
24 500 – 20 100 = 4 400 (xe ô tô đồ chơi)
Đáp số: 4 400 xe ô tô đồ chơi
?
Quê hương, hai tiếng thân thương ấy luôn gợi lên trong lòng mỗi người những cảm xúc bồi hồi, xao xuyến. Đó là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi ấp ủ những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ, là nơi ta luôn hướng về dù đi bất cứ đâu. Với em, quê hương không chỉ là một địa danh, mà còn là cả một thế giới đầy ắp tình yêu thương và những hình ảnh thân thuộc, bình dị. Đặc biệt, những cảnh vật nơi đây đã in sâu vào tâm trí em, trở thành một phần không thể thiếu trong tâm hồn.
Có lẽ, hình ảnh đầu tiên hiện lên trong tâm trí em khi nghĩ về quê hương là cánh đồng lúa xanh mướt. Vào những ngày hè oi ả, đứng trên con đê đầu làng nhìn ra xa, cả một biển lúa trải dài đến tận chân trời. Những bông lúa non còn e ấp, ngậm sữa, rung rinh theo làn gió nhẹ. Hương thơm thoang thoảng của lúa non lan tỏa trong không gian, mang đến cảm giác thanh bình, thư thái lạ thường. Em thích nhất là được cùng đám bạn chạy trên những bờ ruộng, ngắm nhìn đàn cò trắng chao liệng trên không trung, nghe tiếng chim hót líu lo trên những hàng cây xanh. Cánh đồng lúa không chỉ là nguồn sống của người dân quê em, mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.
Bên cạnh cánh đồng lúa, dòng sông quê hương cũng là một phần không thể thiếu trong bức tranh quê hương em. Dòng sông uốn lượn như một dải lụa mềm mại, ôm trọn lấy những xóm làng trù phú. Nước sông trong xanh, mát lạnh, soi bóng những hàng tre xanh rì rào. Vào những buổi chiều hè, em thường cùng đám bạn ra sông tắm mát, nô đùa. Tiếng cười nói rộn rã vang vọng cả một khúc sông. Dòng sông không chỉ là nơi vui chơi, giải trí của chúng em, mà còn là nguồn nước tưới tiêu cho những cánh đồng lúa, vườn rau. Dòng sông đã gắn bó mật thiết với cuộc sống của người dân quê em từ bao đời nay.
Ngoài ra, em còn yêu những hàng tre xanh bao quanh làng. Tre không chỉ là một loại cây, mà còn là biểu tượng của làng quê Việt Nam. Những hàng tre cao vút, thẳng đứng, tạo thành một bức tường thành vững chắc, bảo vệ làng khỏi những cơn gió bão. Vào những ngày hè nóng nực, em thường ra gốc tre ngồi hóng mát, đọc sách. Bóng tre râm mát, tiếng lá tre xào xạc như ru em vào giấc ngủ trưa. Tre đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của người dân quê em.
Không chỉ yêu những cảnh vật thiên nhiên, em còn yêu những con người nơi đây. Những người nông dân chân chất, thật thà, quanh năm gắn bó với đồng ruộng. Họ cần cù lao động, dãi nắng dầm mưa để làm ra những hạt gạo thơm ngon. Những người mẹ, người chị đảm đang, tần tảo, chăm sóc gia đình. Những em nhỏ hồn nhiên, ngây thơ, luôn nở nụ cười trên môi. Tất cả họ đã tạo nên một cộng đồng đoàn kết, yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau.
Quê hương em, không có những tòa nhà cao tầng hiện đại, nhưng nơi đây có những cảnh vật bình dị, thân thương, có những con người hiền lành, chất phác. Tuy nhiên ,quê em lại những di tích lịch sử như: Đền Hùng, Bảo tàng Hùng Vương, Khu du lịch Bạch Hạc-Bến Gót, Thiên Cổ Miếu, Đền Tam Giang, ... .Tất cả những điều đó đã tạo nên một quê hương tuyệt vời trong trái tim em. Dù đi bất cứ đâu, xa gần, ngắn dài, thì em cũng sẽ luôn luôn nhớ về quê hương, nhớ về những cảnh vật và con người nơi đây. Bởi vì, quê hương là cội nguồn, là nơi em thuộc về.
Tóm lại, quê hương là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người. Với em, quê hương là cánh đồng lúa xanh mướt, là dòng sông quê hương êm đềm, là những hàng tre xanh rì rào. Em yêu quê hương bằng cả trái tim mình, và em sẽ luôn cố gắng học tập, rèn luyện để góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.
Quê hương tôi, nơi chôn rau cắt rốn, không chỉ là một địa danh trên bản đồ mà còn là cả một thế giới chứa đựng những kỷ niệm êm đềm và tình cảm sâu sắc. Trong bức tranh quê hương ấy, cảnh vật hiện lên như những thước phim quay chậm, khắc sâu vào tâm trí tôi những xúc cảm khó tả. Mỗi khi nhớ về quê, hình ảnh đầu tiên hiện ra trong tâm trí tôi là cánh đồng lúa vàng óng ả, trải dài như một tấm thảm khổng lồ. Hương lúa chín thoang thoảng trong gió, quyện với mùi đất phù sa, tạo nên một thứ hương thơm đặc trưng mà không nơi nào có được. Tôi nhớ những buổi chiều cùng đám bạn thả diều trên đồng, tiếng cười nói vang vọng cả một vùng quê yên bình. Con sông quê hương hiền hòa uốn lượn quanh làng, nước trong veo soi bóng những hàng tre xanh mát. Tôi thường ra bờ sông ngồi ngắm cảnh, nghe tiếng sóng vỗ rì rào, cảm nhận sự bình yên và thư thái trong tâm hồn. Những buổi trưa hè oi ả, tôi lại cùng lũ bạn ra sông tắm mát, nô đùa thỏa thích. Lũy tre làng bao bọc quanh xóm như một tấm áo giáp vững chắc, che chở cho những ngôi nhà nhỏ bé khỏi gió bão. Tiếng chim hót líu lo trên những cành tre, tiếng gà gáy mỗi sớm mai, tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên một bản nhạc đồng quê du dương, êm ái. Những cảnh vật ấy không chỉ là những hình ảnh quen thuộc mà còn là một phần máu thịt, là nguồn cội nuôi dưỡng tâm hồn tôi. Quê hương trong tôi là những gì đẹp đẽ và thiêng liêng nhất, là nơi tôi luôn muốn trở về sau những tháng ngày bôn ba nơi xứ người. Dù đi đâu về đâu, tôi vẫn luôn mang theo trong tim hình ảnh quê hương, như một hành trang quý giá trên suốt chặng đường qua.
Câu khiến: Các bạn ơi đừng vứt rác bừa bãi nhé !
Câu cảm: Ôi, Trái Đất của chúng ta, ngôi nhà xanh tươi, xin bạn biết bảo vệ!
Bài làm
Đó là một buổi chiều mưa tầm tã, khi em đang trên đường đi học về. Những con phố nhỏ của Lào Cai trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết bởi dòng người vội vã tìm chỗ trú mưa. Em cũng cố gắng đạp xe thật nhanh để về nhà, tránh bị ướt. Khi đến gần một ngã tư, Em bất chợt nhìn thấy một cụ già đang lóng ngóng dắt một em bé qua đường. Mưa lớn, đường trơn, xe cộ qua lại nườm nượp khiến hai bà cháu có vẻ rất khó khăn. Cụ bà thì run run, cố gắng giữ chặt tay em bé, còn em bé thì có vẻ sợ hãi, nép sát vào người bà.Đúng lúc đó, một chiếc xe máy màu đỏ dừng lại ngay trước mặt hai bà cháu. Một bạn học sinh mặc áo mưa, nhanh nhẹn xuống xe, tiến lại gần cụ bà. Ban đầu, em không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy bạn ấy nói điều gì đó với cụ. Rồi, bạn ấy nhẹ nhàng đỡ lấy tay cụ bà và dắt hai bà cháu qua đường. Dòng xe cộ vẫn ồn ào, nhưng bạn học sinh ấy đã che chắn cẩn thận cho hai bà cháu, đảm bảo họ sang đường an toàn.Khi hai bà cháu đã sang đến bên kia đường, bạn học sinh ấy còn cẩn thận hỏi thăm cụ bà, rồi mới quay trở lại xe và tiếp tục hành trình của mình. Em đứng lặng nhìn theo bóng dáng bạn ấy khuất dần trong màn mưa, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả. Hành động của bạn thật giản dị, nhưng lại vô cùng ấm áp và đáng quý. Trong cuộc sống hối hả, không phải ai cũng sẵn lòng dừng lại để giúp đỡ người khác, đặc biệt là trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt như vậy.Việc làm của bạn học sinh ấy đã khiến em nhận ra rằng, lòng tốt không cần phải là những điều gì đó quá lớn lao, vĩ đại. Đôi khi, chỉ cần một hành động nhỏ, một sự quan tâm chân thành cũng đủ để làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn. Bạn ấy đã không ngần ngại giúp đỡ hai bà cháu, dù có thể bạn ấy cũng đang vội vã về nhà, cũng muốn tránh cơn mưa. Nhưng bạn ấy đã đặt sự an toàn của người khác lên trên sự tiện lợi của bản thân.Khi hai bà cháu đã sang đến bên kia đường, bạn học sinh ấy còn cẩn thận hỏi thăm cụ bà, rồi mới quay trở lại xe và tiếp tục hành trình của mình. em đứng lặng nhìn theo bóng dáng bạn ấy khuất dần trong màn mưa, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả. Hành động của bạn thật giản dị, nhưng lại vô cùng ấm áp và đáng quý. Trong cuộc sống hối hả, không phải ai cũng sẵn lòng dừng lại để giúp đỡ người khác, đặc biệt là trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt như vậy.Việc làm của bạn học sinh ấy đã khiến em nhận ra rằng, lòng tốt không cần phải là những điều gì đó quá lớn lao, vĩ đại. Đôi khi, chỉ cần một hành động nhỏ, một sự quan tâm chân thành cũng đủ để làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn. Bạn ấy đã không ngần ngại giúp đỡ hai bà cháu, dù có thể bạn ấy cũng đang vội vã về nhà, cũng muốn tránh cơn mưa. Nhưng bạn ấy đã đặt sự an toàn của người khác lên trên sự tiện lợi của bản thân.Chứng kiến hành động đẹp ấy, em cảm thấy lòng mình ấm áp hơn giữa cơn mưa lạnh giá. Em tự nhủ rằng, mình cũng phải học tập bạn ấy, sống tốt hơn, quan tâm đến những người xung quanh, và sẵn sàng giúp đỡ khi có thể. Sau hành động của bạn, em hứa sẽ học tập bạn để thành một em học sinh ngoan.
a, Em cảm thấy buồn bã và sầu não khi rời xa quê hương mình.
b, Cuộc sống cũng có những lúc vui vẻ, nhưng lại cũng có chút buồn bã.
Đặt tính rồi tính