K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 12 2024

Trong cuộc sống, có nhiều tình cảm cao quý, thiêng liêng, nhưng tình mẹ luôn đứng ở vị trí cao nhất. Sự hy sinh của người mẹ dành cho con cái là điều mà không gì có thể so sánh được. Đó là tình yêu vô điều kiện, là sự hiến dâng cả cuộc đời để mang lại hạnh phúc, sự ấm áp và tương lai tốt đẹp cho con.

Trước hết, sự hy sinh của người mẹ bắt đầu từ những tháng ngày mang nặng đẻ đau. Chín tháng mười ngày, người mẹ phải chịu đựng những cơn đau đớn, mệt mỏi, thay đổi về thể chất và tinh thần. Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày người mẹ lo lắng, mong chờ từng cử động nhỏ của con trong bụng. Và khi đứa con chào đời, đó là khoảnh khắc hạnh phúc nhất nhưng cũng là lúc bắt đầu những chuỗi ngày hy sinh vô tận.

Khi con còn nhỏ, người mẹ không quản ngại thức trắng đêm chăm sóc, bế bồng, cho con bú, thay tã. Người mẹ lo lắng từng bữa ăn, giấc ngủ của con, mong muốn con được khỏe mạnh, phát triển toàn diện. Những cơn sốt, cơn khóc của con đều khiến trái tim mẹ đau đớn, xót xa. Người mẹ không ngại hy sinh thời gian, sức khỏe, thậm chí là sự nghiệp để chăm lo cho con.

Khi con lớn lên, sự hy sinh của người mẹ vẫn không hề thay đổi mà ngày càng nhiều hơn. Người mẹ luôn là điểm tựa vững chắc, là người bạn đồng hành, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn với con. Mỗi khi con gặp khó khăn, thất bại, người mẹ luôn bên cạnh động viên, an ủi và truyền cho con sức mạnh để vượt qua. Mẹ sẵn sàng hy sinh những ước mơ, mong muốn cá nhân để tạo điều kiện tốt nhất cho con học tập, phát triển.

Sự hy sinh của người mẹ không chỉ dừng lại ở việc chăm sóc, nuôi dưỡng con cái mà còn thể hiện ở tình yêu thương, sự giáo dục. Mẹ dạy con những bài học quý giá về đạo đức, nhân cách, lối sống. Mẹ dạy con biết yêu thương, tôn trọng người khác, biết sống có trách nhiệm và vươn lên trong cuộc sống. Những lời dạy bảo, những tấm gương của mẹ luôn là hành trang quý giá cho con trên con đường trưởng thành.

Tình yêu và sự hy sinh của người mẹ là điều mà không ngôn từ nào có thể diễn tả hết. Đó là nguồn sức mạnh vô hình, là ánh sáng dẫn lối cho con trên mọi nẻo đường. Người mẹ không mong cầu gì hơn ngoài việc thấy con mình hạnh phúc, thành công. Chính tình yêu thương và sự hy sinh ấy đã tạo nên những giá trị cao quý trong cuộc sống, giúp con người trưởng thành, vững vàng hơn.

Tóm lại, sự hy sinh cao cả của người mẹ là một trong những điều thiêng liêng và cao quý nhất trong cuộc đời. Mỗi người con hãy biết trân trọng, yêu thương và đáp đền những tình cảm ấy bằng cách sống tốt, sống có ích và luôn nhớ về nguồn cội.

29 tháng 12 2024

Trong cuộc sống, có nhiều tình cảm cao quý, thiêng liêng, nhưng tình mẹ luôn đứng ở vị trí cao nhất. Sự hy sinh của người mẹ dành cho con cái là điều mà không gì có thể so sánh được. Đó là tình yêu vô điều kiện, là sự hiến dâng cả cuộc đời để mang lại hạnh phúc, sự ấm áp và tương lai tốt đẹp cho con.

Trước hết, sự hy sinh của người mẹ bắt đầu từ những tháng ngày mang nặng đẻ đau. Chín tháng mười ngày, người mẹ phải chịu đựng những cơn đau đớn, mệt mỏi, thay đổi về thể chất và tinh thần. Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày người mẹ lo lắng, mong chờ từng cử động nhỏ của con trong bụng. Và khi đứa con chào đời, đó là khoảnh khắc hạnh phúc nhất nhưng cũng là lúc bắt đầu những chuỗi ngày hy sinh vô tận.

Khi con còn nhỏ, người mẹ không quản ngại thức trắng đêm chăm sóc, bế bồng, cho con bú, thay tã. Người mẹ lo lắng từng bữa ăn, giấc ngủ của con, mong muốn con được khỏe mạnh, phát triển toàn diện. Những cơn sốt, cơn khóc của con đều khiến trái tim mẹ đau đớn, xót xa. Người mẹ không ngại hy sinh thời gian, sức khỏe, thậm chí là sự nghiệp để chăm lo cho con.

Khi con lớn lên, sự hy sinh của người mẹ vẫn không hề thay đổi mà ngày càng nhiều hơn. Người mẹ luôn là điểm tựa vững chắc, là người bạn đồng hành, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn với con. Mỗi khi con gặp khó khăn, thất bại, người mẹ luôn bên cạnh động viên, an ủi và truyền cho con sức mạnh để vượt qua. Mẹ sẵn sàng hy sinh những ước mơ, mong muốn cá nhân để tạo điều kiện tốt nhất cho con học tập, phát triển.

Sự hy sinh của người mẹ không chỉ dừng lại ở việc chăm sóc, nuôi dưỡng con cái mà còn thể hiện ở tình yêu thương, sự giáo dục. Mẹ dạy con những bài học quý giá về đạo đức, nhân cách, lối sống. Mẹ dạy con biết yêu thương, tôn trọng người khác, biết sống có trách nhiệm và vươn lên trong cuộc sống. Những lời dạy bảo, những tấm gương của mẹ luôn là hành trang quý giá cho con trên con đường trưởng thành.

Tình yêu và sự hy sinh của người mẹ là điều mà không ngôn từ nào có thể diễn tả hết. Đó là nguồn sức mạnh vô hình, là ánh sáng dẫn lối cho con trên mọi nẻo đường. Người mẹ không mong cầu gì hơn ngoài việc thấy con mình hạnh phúc, thành công. Chính tình yêu thương và sự hy sinh ấy đã tạo nên những giá trị cao quý trong cuộc sống, giúp con người trưởng thành, vững vàng hơn.

Tóm lại, sự hy sinh cao cả của người mẹ là một trong những điều thiêng liêng và cao quý nhất trong cuộc đời. Mỗi người con hãy biết trân trọng, yêu thương và đáp đền những tình cảm ấy bằng cách sống tốt, sống có ích và luôn nhớ về nguồn cội.

24 tháng 12 2024

Trong tác phẩm "Người sót lại của rừng cười" của tác giả Võ Thị Hảo, nhân vật Thảo để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc bởi sự mạnh mẽ, can đảm nhưng cũng đầy đau đớn và bi kịch. Thảo là một cô gái trẻ sống sót sau những mất mát to lớn, là hình ảnh tiêu biểu của một thế hệ trẻ phải gánh chịu hậu quả của chiến tranh. Cô không chỉ là một người chứng kiến, mà còn là người đối diện với sự thật tàn khốc của cuộc sống. Thông qua nhân vật Thảo, tác giả đã gửi gắm thông điệp về sự sống sót, sự vươn lên sau những mất mát và sự tha thứ, hàn gắn những vết thương trong tâm hồn.

Thảo là nhân vật mang trong mình một nỗi đau lớn lao khi mất đi gia đình và bạn bè trong chiến tranh. Cô là một trong những người "sót lại", sống sót sau một trận chiến tàn khốc, khi mà cả thế giới xung quanh cô đều đã bị hủy hoại. Nỗi đau của Thảo không chỉ đến từ sự mất mát người thân mà còn từ cảm giác cô đơn, bơ vơ giữa một thế giới không còn những người mình yêu thương. Tuy nhiên, trái ngược với sự yếu đuối mà người ta thường nghĩ về những người chịu quá nhiều tổn thương, Thảo lại tỏ ra rất mạnh mẽ. Cô không gục ngã trước những đau thương mà số phận đã đẩy đưa, mà ngược lại, cô tìm cách sống, tìm cách đối mặt với quá khứ, xây dựng lại cuộc đời từ những mảnh vỡ.

Sự mạnh mẽ của Thảo còn thể hiện qua khả năng đứng vững trước thử thách của chính bản thân và xã hội. Cô không cam chịu, không đầu hàng trước những đau đớn của chiến tranh. Mặc dù cô phải đối diện với nhiều khó khăn, sự tàn nhẫn của chiến tranh và những nỗi ám ảnh không thể xóa nhòa, Thảo vẫn cố gắng tìm thấy những giá trị sống trong một thế giới đầy những tàn tích của chiến tranh. Thảo hiểu rằng, để tiếp tục sống, cô cần phải đối diện với quá khứ, phải tha thứ cho những người đã làm tổn thương mình và cố gắng tìm lại niềm tin vào cuộc sống.

Một đặc điểm nổi bật của Thảo là sự tha thứ và lòng trắc ẩn đối với người khác. Dù đã phải trải qua những tổn thương sâu sắc, Thảo không mang trong lòng sự căm ghét hay hận thù. Cô hiểu rằng, sự hận thù chỉ khiến con người ta thêm đau khổ và không thể tìm được bình yên. Cái nhìn của Thảo về cuộc đời là một cái nhìn lạc quan, luôn hướng tới sự hàn gắn, sự đoàn kết và tha thứ. Chính nhờ sự tha thứ đó, Thảo đã có thể giải phóng được chính mình khỏi gánh nặng của quá khứ, giúp cô tìm thấy một lối đi cho tương lai.

Tuy nhiên, Thảo cũng không phải là một nhân vật hoàn hảo. Cô có những lúc yếu đuối, những lúc đau khổ và mất niềm tin vào cuộc sống. Nhưng đó chính là điều làm cho nhân vật Thảo trở nên gần gũi, chân thực và dễ đồng cảm. Thảo là hình ảnh của những con người trong thực tế, những người vừa phải đấu tranh với quá khứ, vừa phải tìm cách đứng vững trong hiện tại, và đồng thời không ngừng tìm kiếm hy vọng cho tương lai.

Tóm lại, nhân vật Thảo trong "Người sót lại của rừng cười" là hình mẫu của những con người mạnh mẽ, dũng cảm, và đầy hy vọng trong cuộc sống. Cô là biểu tượng của sự sống sót sau chiến tranh, là minh chứng cho sức mạnh của con người khi phải đối diện với đau khổ, mất mát và chiến tranh. Qua nhân vật Thảo, tác giả Võ Thị Hảo muốn nhắn nhủ rằng, dù cuộc đời có bao nhiêu đau thương, chỉ khi chúng ta biết tha thứ, đối diện với quá khứ và mở lòng đón nhận tương lai, thì mới có thể tìm thấy sự bình yên đích thực trong tâm hồn.

Đọc văn bản sau Năm tháng qua đi, bạn sẽ nhận ra rằng ước mơ không bao giờ biến mất. Kể cả những ước mơ rồ dại nhất trong lứa tuổi học trò – lứa tuổi bất ổn định nhất. Nếu bạn không theo đuổi nó, chắc chắn nó sẽ trở lại một lúc nào đó, day dứt trong bạn, thậm chí dằn vặt bạn mỗi ngày. Lúc ấy, có thể bạn sẽ phải ngậm ngùi mà thốt lên: “Chao ôi, ta đã làm chi...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau

Năm tháng qua đi, bạn sẽ nhận ra rằng ước mơ không bao giờ biến mất. Kể cả những ước mơ rồ dại nhất trong lứa tuổi học trò – lứa tuổi bất ổn định nhất. Nếu bạn không theo đuổi nó, chắc chắn nó sẽ trở lại một lúc nào đó, day dứt trong bạn, thậm chí dằn vặt bạn mỗi ngày. Lúc ấy, có thể bạn sẽ phải ngậm ngùi mà thốt lên: “Chao ôi, ta đã làm chi đời ta vậy?”

Nếu vậy, sao ta không nghĩ đến điều này ngay từ bây giờ?

Sao ta không ngồi xuống đây trong một ngày cuối năm và tìm kiếm câu trả lời từ đáy tim mình: Ta muốn làm gì? Ta muốn sống ra sao? Ta muốn trở thành ai trong cuộc đời này? Ta muốn làm chi đời ta?

Sống một cuộc đời cũng như vẽ một bức tranh vậy. Nếu bạn nghĩ thật lâu về điều mình muốn vẽ, nếu bạn dự tính được càng nhiều màu sắc mà bạn muốn thể hiện, nếu bạn càng chắc chắn về chất liệu mà bạn sử dụng, thì bức tranh trong thực tế càng giống với hình dung của bạn. Bằng không, có thể nó sẽ là những màu sắc mà người khác thích, là bức tranh mà người khác ưng ý, chứ không phải bạn.

Đừng để ai đánh cắp giấc mơ của bạn. Hãy tìm ra ước mơ cháy bỏng nhất của mình, nó đang đang nằm ở nơi sâu thẳm trong tim ta đó, như một ngọn núi lửa chờ đợi được đánh thức…

(Theo Phạm Lữ Ân, Nếu biết trăm năm là hữu hạn,

NXB Hội Nhà văn, 2012, tr.43-44)

Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn):

Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.

Câu 2. Theo tác giả nếu không theo đuổi ước mơ, con người sẽ rơi vào trạng thái như thế nào?

Câu 3. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu: “Sống một cuộc đời cũng như vẽ một bức tranh”

Câu 4. Nhận xét cách lập luận của tác giả trong việc triển khai vấn đề.

Câu 5. Thông điệp mà anh/chị rút ra từ văn bản trên là gì? Lí giải về sự lựa chọn đó.

0
14 tháng 12 2024

những đặc trưng cơ bản của chuyện là:

-Truyện phản ánh những hiện thực trong tính khách quan của nó 

-Nhân vật chính được miêu tả chi tiết và sinh động trong mối quan hệ với hoàn cảnh 

- Truyện không bị gò bó về không gian, thời gian