K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 12 2023

Em ước mơ trong tương lai sẽ làm nghề ca sĩ, vì em mơ ước em có thể phục vụ cho người khác sau những ngày dài mệt mỏi, tiếng hát có thể giúp mọi người giải tỏa căng thẳng.

28 tháng 12 2023

em ước làm bộ đội bởi vì em muốn bảo vệ tổ quốc:))

 

25 tháng 2 2022

ae trả lời đi

25 tháng 2 2022

mày thích làm nghề j kệ mày

2 tháng 12 2017

Có lẽ trong cuộc đời, ai cũng có lần mắc lỗi và phải trả giá cho lỗi lầm của mình. Nhưng sự trả giá ấy như thế nào mới có thể khiến con người thực sự ăn năn và không bao giờ tái phạm. Tôi không thể bào quên được cảm giác khi mình biến thành một con mèo trong ba ngày liền do mắc phải lỗi lầm. Biết bao rắc rối đã xảy ra trong những ngày đáng nhớ ấy.

Một hôm, tôi đang mải chạy chơi đùa nghịch trong nhà thì: “cheng”. Một tiếng gì đso kêu lên rồi thì mẹ bước lên và nói: “Hai chị em con đang làm gì thế này?”. Một cái bình pha lê đã rơi vỡ. Đó là một kỉ vật rất quan trọng trọng đối với bố mẹ tôi, tôi sợ vì chính tôi đã làm vỡ chiếc bình pha lê quý giá đó. Thừa lúc có em gái tôi ở đó tôi liền nói: “Con không biết đâu, em làm đấy mẹ ạ.” Rồi mẹ quay sang và mắng em tôi một trận. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi thoát được tội. Buổi tối, lúc tôi đang ngủ say sưa trong chăn ấm thì đột nhiên, tôi nghe thấy một giọng nói kì lạ văng vẳng bên tai:

- Này cháu, cháu thật không phải là đứa con ngoan, không phải là người chị tốt. Nay ta phạt cháu phải mang hình dạng của một con mèo, cho đến khi cháu nhận ra lỗi lầm của cháu!

Tôi chưa kịp nói gì thì đột nhiên cả người tôi nóng ra, tôi cảm thấy người mình hình như đang nhỏ dần. Tôi sờ khắp người, một cái đuôi đã mọc ra, tai vểnh lên, mũi tẹt xuống và quanh mép lại còn lởm chởm vài sợi râu. Tôi chạy ra tước gương và hét toáng    lên: “Mẹ ơi!”. Nhưng nó không còn là tiếng mẹ ơi nữa mà là tiếng meo … meo. Mẹ bước lên phòng tôi kêu lên: “Ôi! Con mèo bẩn thỉu này từ đâu đến đây, Thủy Tiên đâu rồi?” Rồi mẹ đuổi ra ngoài. Tôi vừa hét vừa khóc nức nở vì đau nhói. Tôi bực bội vì mẹ không nhận ra tôi. Vừa lạnh, vừa đói, tôi lết đến một bụi cây ở góc phố. Sáng sơm, trời đầy sương và gió bấc, lạnh lẽo. Tôi thấy mẹ mở cửa, tôi liền chạy lại gọi “Mẹ ơi!”. Nhưng tôi chỉ còn nghe tiếng “meo … meo” vô nghĩa. Mẹ lại xua đuổi tôi như tối hôm qua. Trên đường, xe cộ đi lại tấp nập, nào là các em nhỏ nắm tay nhau đến trường, tôi liền thấy Hoàng và Quế Giang (hai người bạn thân của tôi) đang dắt xe đạp trên con đường quen thuộc mà tôi vẫn thường  đến trường. Tôi lại gần lấy chân cào cào vào chân hai cô bạn và nói:  “Các cậu ăn sáng chưa?”. Câu hỏi mà tôi vẫn hỏi thường ngày nhưng thay vì trả lời câu hỏi đó thì hai bạn ấy lại tỏ vẻ bực mình và xua đuổi tôi. Tôi chợt nhận ra rằng tôi đã là một con mèo xấu xí. Đến tối thứ ba, vừa lạnh vừa đói lại vừa đau, tôi bật khóc lên: “Mẹ ơi! Mẹ ơi! Con hiểu ra rồi, con hiểu ra lỗi lầm của con rồi mẹ ơi, con nhớ ba mẹ quá! Hu … hu… hu!”. Bỗng nhiên tiếng nói hôm trước lại vang lên: “cháu đã nhận ra lỗi lầm của mình rồi thì từ nay hãy cố gắng chăm ngoan, vâng lời cha mẹ và trở thành một người con ngoan,   một người chị tốt nhé!”. Và rồi rùng mình một cái, tôi lại được biến thành người như cũ. Tất cả giống như một giấc mơ vậy!

Qua ba ngày đêm sông lang thang ngoài đường, thấm thía sự khổ cực khi không được bố mẹ chăm sóc, không được bạn bè yêu mến, tôi đã hiểu ra rằng phải biết nhận lỗi khi làm sai việc gì đó. Cũng từ đó, tôi luôn cố gắng chăm ngoan, học giỏi để trở thành tấm gương tốt cho em gái và làm cha mẹ vui lòng.

3 tháng 12 2017

đoàn anh tuấn viết hay thế cảm ơn nhé 

8 tháng 12 2017

Theo em nghề y sẽ phải có 2 yếu tố :+)  Giỏi chữa bệnh để có thể chữa được nhiều bệnh

                                                       +)   Phải có tấm lòng thương người bệnh ,đặc biệt là người bệnh nghèo và nặng

Ps:mik  ko cóp trên mạng đâu nhé

8 tháng 12 2017
  • Phải có tài , có đức
  • Phải có lòng thương yêu bệnh nhân ko sợ chết, ko sợ quyền uy
25 tháng 12 2017

Bây giờ em đã là một học sinh lớp 6, đứng trong hàng ngũ của đội, trở thành một cán bộ lớp được thầy cô và các bạn tin yêu. Em đã không còn là một đứa con nít luôn làm buồn lòng ba mẹ như lúc xưa nữa. Bởi vì em đã lớn, có thể giúp đỡ được ba mẹ và mọi người nhiều việc. Em tự hào vì điều đó.

Là một học sinh lớp 6, em có thể giúp ba mẹ làm việc nhà như quét sân, dọn dẹp nhà cửa, rửa bát, đi chăn trâu. Những lúc mẹ ốm không có anh chị và ba ở nhà, em có thể tự đạp xe ra hiệu thuốc mua thuốc cho mẹ. Điều này khiến mẹ em rất vui mừng và tự hào vì em đã lớn.

Trước đây khi em chưa biết đi xe đạp thì vào nhà ông bà ba phải chở em đi, còn bây giờ em đã có thể tự đạp xe và đi, không làm mất thời gian của ba nữa. Ông bà cũng rất vui khi em đã lớn, có thể tự làm được một số chuyện.

Hồi em còn học tiểu học, ba mẹ luôn phải nhắc nhở em học bài mỗi tối. Vì lúc đó em còn mải xem phim hoạt hình không biết chán, nhưng bây giờ cứ đến 7h là em đã tự động lên bàn học và mở sách ra để học bài. Ba mẹ phấn khởi vì em đã bắt đầu lo lắng cho việc học sau này.

Ở lớp, em không còn quậy phá, cãi lời thầy cô giáo nữa. Em đã là một lớp trưởng, em có trách nhiệm phải quản lý lớp và đưa lớp ngày càng đi lên trong việc học tập. Em đã phân chia công việc cụ thể của từng bạn, khích lệ các bạn cùng tham gia đi học đúng giờ, làm bài tập trước khi đến lớp. Nhiều thầy cô giáo đã khen em là học sinh gương mẫu. Em thấy hãnh diện vì điều đó.

Sau mỗi giờ lên lớp về nhà, em lại đạp xe vào nhà bà ngoại đi rao bánh cho bà. Bà ngoại em làm bánh giò rất thơm và ngon, em có trách nhiệm mang bánh đến từng nhà để giao cho họ và mang tiền về cho bà. Mỗi ngày như vậy bà đều cho em năm nghìn đồng để bỏ vào heo đất. Em không mua quà bánh, mà em để dành tiền sau này mua một chiếc xe đạp thật đẹp.

Em đã thấy mình lớn khôn hơn rất nhiều, mọi người đều thấy như vậy và rất vui vì điều đó. Em hi vọng mình có thể lớn khôn thật nhanh để trở thành một người tốt.

k mik nha!

Chúc bạn học tốt^_^~~~

25 tháng 12 2017

Thank you thang hoàng

21 tháng 7 2023

Nếu được đi thăm quan làng nghề ( địa danh nổi tiếng thì em sẽ rất vui ) .  Qua các làng nghề ở địa phương , khách tham quan sẽ hiểu hơn về nền văn hóa lâu đời của Việt Nam , biết được cách tạo ra những sản phẩm gốm sứ đẹp mắt , cách tạo nên những chiếc lắc tay tuyệt đẹp của đất nước chúng ta